'Khóc thêm lần nữa'- Nốt lặng cho tình đầu!
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
'Khóc thêm lần nữa'- Nốt lặng cho tình đầu!
Vuốt lại mái tóc để có thể đứng vững trước những cơn gió biển
đang lùa vào một cách cô thức và ào ạt, trong cái nồng nàn tình tứ của
những đôi tình nhân, lọt thỏm trong góc quen ta chợt nhận ra mình trong
nhạc khúc thân thương.
Đây
không phải là lần đầu tiên ta nghe “Khóc thêm lần nữa” và chắc chắn
cũng không thể là lần cuối cho những xúc cảm đã, đang và sẽ mãi chảy
trong trái tim này. Giọng hát của Bảo Thy hoà cùng tiếng sóng, tiếng
gió, tiếng người cười nói và rạn vỡ trong mơ hồ nỗi nhớ. Chỉ là những
lời hát, chỉ là những ca từ thôi nhưng sao nghe tê tái và thổn thức cõi
lòng đến thế. Chỉ là một người quen, một người quen xa lạ thôi nhưng
sao chẳng thể quên - Vẫn nhớ, một nỗi nhớ riêng mang và da diết đến là
thế.
Tại sao càng cố phủi bỏ những hạt
cát bám vào chân thì nó lại càng dính chặt hơn? Tại sao cứ muốn quên
thì lại nhớ nhiều hơn, nhớ quay quắt đến lạ, nhớ đến lặng người. Chợt
cười với cái ý nghĩ “kết thúc có nghĩa là bắt đầu” - Ừ thì khi bài ca
kết thúc là máy nghe nhạc MP3 đau đớn trong bàn tay nắm chặt, đôi chân
vô hồn neo bờ kí ức quen.
Có những lối đi không hẹn mà về, có
những thói quen chẳng thể nào bỏ được. Ta lại viết tên Anh như bao lần
khác, lại vẽ trái tim bao quanh, lại ngập ngừng viết tên ta cạnh bên và
rồi bất lực vì không thể giữ lại khi sóng xô bờ. Không nền nhạc, không
giai điệu nhưng nhạc khúc ấy cứ văng vẳng trong đêm sâu lắng!
Tay
vẫn cầm tay đó thôi. Vẫn là khi tay trái đau thì tay phải săn sóc, vẫn
là khi tay phải rã rời là tay trái nâng niu, vẫn là thế cho những giấc
mơ đêm...
Lại nghe tiếng sóng, không đơn giản chỉ là tiếng gió
chạm vào biển mà còn là tiếng nỗi đau chạm thật nhẹ, thật khẽ vào trái
tim. Những ký ức mơ hồ hiện lên theo nhịp đập của thời gian, kỳ lạ nhỉ
- Ta nhận vơ vào mình xúc cảm của người nhạc sĩ, ta đắm chìm trong
tiếng hát đau đáu một nỗi niềm của người ca sĩ.
Trong nhạc khúc
không có lấy một lời yêu nhưng sao ta cảm nhận rất rõ tình yêu mãnh
liệt đang âm ỉ cháy giữa lòng biển giá băng. Và hình như ta cũng thế -
Người đâu phải là của riêng ta mà ta cứ muốn giữ lấy cho riêng mình.
Một năm bảy tháng hai mươi tám ngày ta nhớ anh trong từng phút giây -
Một năm sáu tháng anh yêu người con gái khác, mở lời là tiếng yêu để
kết thúc là dang là dở...Có những người đến rồi đi, có những bài ca
nghe chỉ một lần và đi vào quên lãng, chỉ có “Khóc thêm lần nữa” đồng
hành cùng ta trên đoạn đường tình.
Những tưởng là sẽ vui, sẽ
hạnh phúc khi anh tìm được hạnh phúc mà sao những giọt nước mắt cứ trào
ra vô cớ theo những cơn mưa lạ của đất trời. Trước mặt là mưa, sau lưng
là mưa thì việc gì phải kiếm tìm cho đúng nghĩa nữa cơ chứ.
Một
tháng, hai tháng rồi năm tháng... qua bao cung bậc của trái tim, cứ ngỡ
là lòng nguội lạnh, cứ ngỡ là sẽ coi nhau như người xa lạ nhưng vẫn cứ
khóc, khóc vì lời thú nhận chân thành của kẻ đa tình... Và có lẽ đó là
lần cuối ta khóc cho người!
Rồi người ta cũng đã bỏ anh mà đi
như những người con gái trước đó còn ta thì chẳng thể trở về bên anh
như lúc xưa... Và nhạc khúc ấy lại bùng lên thứ tình cảm vĩnh cửu trong
những giai điệu cuối.
Vâng! Ta yêu người, vẫn chờ người và vẫn
mong người hạnh phúc. Những hờn giận vô cớ giờ rất xa xôi, những lời
yêu có lẽ không khi nào được nhắc lại và cũng có thể ta sẽ lạc nhau
giữa đường tình trăm ngã. Có thể ta sẽ yêu một ai đó không là anh, cũng
có thể không thể quên anh nhưng vẫn sống một cuộc đời thầm lặng...
Nhưng khi “Khóc thêm lần nữa” được cất lên là ta vẫn chỉ hướng về anh -
Bây giờ và mãi mãi!
st
đang lùa vào một cách cô thức và ào ạt, trong cái nồng nàn tình tứ của
những đôi tình nhân, lọt thỏm trong góc quen ta chợt nhận ra mình trong
nhạc khúc thân thương.
Đây
không phải là lần đầu tiên ta nghe “Khóc thêm lần nữa” và chắc chắn
cũng không thể là lần cuối cho những xúc cảm đã, đang và sẽ mãi chảy
trong trái tim này. Giọng hát của Bảo Thy hoà cùng tiếng sóng, tiếng
gió, tiếng người cười nói và rạn vỡ trong mơ hồ nỗi nhớ. Chỉ là những
lời hát, chỉ là những ca từ thôi nhưng sao nghe tê tái và thổn thức cõi
lòng đến thế. Chỉ là một người quen, một người quen xa lạ thôi nhưng
sao chẳng thể quên - Vẫn nhớ, một nỗi nhớ riêng mang và da diết đến là
thế.
Tại sao càng cố phủi bỏ những hạt
cát bám vào chân thì nó lại càng dính chặt hơn? Tại sao cứ muốn quên
thì lại nhớ nhiều hơn, nhớ quay quắt đến lạ, nhớ đến lặng người. Chợt
cười với cái ý nghĩ “kết thúc có nghĩa là bắt đầu” - Ừ thì khi bài ca
kết thúc là máy nghe nhạc MP3 đau đớn trong bàn tay nắm chặt, đôi chân
vô hồn neo bờ kí ức quen.
Có những lối đi không hẹn mà về, có
những thói quen chẳng thể nào bỏ được. Ta lại viết tên Anh như bao lần
khác, lại vẽ trái tim bao quanh, lại ngập ngừng viết tên ta cạnh bên và
rồi bất lực vì không thể giữ lại khi sóng xô bờ. Không nền nhạc, không
giai điệu nhưng nhạc khúc ấy cứ văng vẳng trong đêm sâu lắng!
Tay
vẫn cầm tay đó thôi. Vẫn là khi tay trái đau thì tay phải săn sóc, vẫn
là khi tay phải rã rời là tay trái nâng niu, vẫn là thế cho những giấc
mơ đêm...
Lại nghe tiếng sóng, không đơn giản chỉ là tiếng gió
chạm vào biển mà còn là tiếng nỗi đau chạm thật nhẹ, thật khẽ vào trái
tim. Những ký ức mơ hồ hiện lên theo nhịp đập của thời gian, kỳ lạ nhỉ
- Ta nhận vơ vào mình xúc cảm của người nhạc sĩ, ta đắm chìm trong
tiếng hát đau đáu một nỗi niềm của người ca sĩ.
Trong nhạc khúc
không có lấy một lời yêu nhưng sao ta cảm nhận rất rõ tình yêu mãnh
liệt đang âm ỉ cháy giữa lòng biển giá băng. Và hình như ta cũng thế -
Người đâu phải là của riêng ta mà ta cứ muốn giữ lấy cho riêng mình.
Một năm bảy tháng hai mươi tám ngày ta nhớ anh trong từng phút giây -
Một năm sáu tháng anh yêu người con gái khác, mở lời là tiếng yêu để
kết thúc là dang là dở...Có những người đến rồi đi, có những bài ca
nghe chỉ một lần và đi vào quên lãng, chỉ có “Khóc thêm lần nữa” đồng
hành cùng ta trên đoạn đường tình.
Những tưởng là sẽ vui, sẽ
hạnh phúc khi anh tìm được hạnh phúc mà sao những giọt nước mắt cứ trào
ra vô cớ theo những cơn mưa lạ của đất trời. Trước mặt là mưa, sau lưng
là mưa thì việc gì phải kiếm tìm cho đúng nghĩa nữa cơ chứ.
Một
tháng, hai tháng rồi năm tháng... qua bao cung bậc của trái tim, cứ ngỡ
là lòng nguội lạnh, cứ ngỡ là sẽ coi nhau như người xa lạ nhưng vẫn cứ
khóc, khóc vì lời thú nhận chân thành của kẻ đa tình... Và có lẽ đó là
lần cuối ta khóc cho người!
Rồi người ta cũng đã bỏ anh mà đi
như những người con gái trước đó còn ta thì chẳng thể trở về bên anh
như lúc xưa... Và nhạc khúc ấy lại bùng lên thứ tình cảm vĩnh cửu trong
những giai điệu cuối.
Vâng! Ta yêu người, vẫn chờ người và vẫn
mong người hạnh phúc. Những hờn giận vô cớ giờ rất xa xôi, những lời
yêu có lẽ không khi nào được nhắc lại và cũng có thể ta sẽ lạc nhau
giữa đường tình trăm ngã. Có thể ta sẽ yêu một ai đó không là anh, cũng
có thể không thể quên anh nhưng vẫn sống một cuộc đời thầm lặng...
Nhưng khi “Khóc thêm lần nữa” được cất lên là ta vẫn chỉ hướng về anh -
Bây giờ và mãi mãi!
st
Re: 'Khóc thêm lần nữa'- Nốt lặng cho tình đầu!
hay lém.minh chém bài nè.kekkkekeke
thienthandangyeu- Mem cấp 2
- Tham gia : 09/06/2010
Bài viết : 46
Similar topics
» Khi tình yêu lãng mạn quá đà
» PHÚT TĨNH LẶNG...
» Chuyện Tình Hoa Bằng Lăng!
» Những nghi vấn tình cảm ồn ào của làng thể thao Việt
» Tình hình xây dựng sẽ tiếp tục trầm lắng
» PHÚT TĨNH LẶNG...
» Chuyện Tình Hoa Bằng Lăng!
» Những nghi vấn tình cảm ồn ào của làng thể thao Việt
» Tình hình xây dựng sẽ tiếp tục trầm lắng
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết