Ai đã từng yêu bác sĩ?
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Ai đã từng yêu bác sĩ?
Giữa đêm, nó ngồi bật dậy, cầm chiếc điện thoại được nhét trong bụng con thỏ hồng có cái tai dài. Nước mắt và sự mệt mỏi đã thúc đẩy nó đưa ra một quyết định dứt khoát. Nó mở chốt khóa và ấn thẳng vào mục tin nhắn…
- Anh! Chúng mình chia tay nhau đi. Anh được tự do
Nó nhắm mắt send tin nhắn một cách vội vàng. Nó cũng không nghĩ rằng nó có thể nhắn một tin như thế. Trước đó vài phút nó đã vật vã với những quyết định trái chiều cứ ồ ạt kéo về. Cái này vừa đến, nó chưa kịp thực hiện thì cái kia lại dập tắt ngay đi mất. Như lúc nó ngồi bật dậy vừa rồi chẳng hạn. Nó chắc chắn rằng sẽ nhắn tin cho anh để tra hỏi anh đủ thứ nó đang hậm hực trong lòng. Nó sẽ hỏi anh tại sao anh lại đối xử với nó như thế? Tại sao trong những ngày quan trọng anh luôn cầm sự vui vẻ, niềm hạnh phúc của nó mà ném vào một cái xó xỉnh ủ dột, xấu xí? Tại sao anh luôn đặt công việc lên trên nó và tình yêu mong manh của nó… Nó muốn hỏi anh rất nhiều thứ ngày trước anh vẫn thường làm mà bây giờ lại quên mất, hay cũng có thể là cố tình quên mất … Nó sẽ giả vờ tức giận để anh phải chạy ngay đến cổng gọi nó đi đâu đó rồi xin lỗi…. Nhưng rồi…nó lại nhắn tin để chia tay anh…
Ném chiếc điện thoại cái bộp xuống giường, nó nằm vật xuống, nước mặt chảy đầm đìa. Nó không nghĩ được gì thêm nữa. Hình ảnh của anh ùa về che lấp hết tâm trí nó
**************************
9h đêm, chiếc điện thoại nhấp nháy báo hiệu một tin nhắn mới
- Anh làm quen với em được không?
- Không rảnh
Nó lẩm bẩm trong miệng rồi nhét chiếc điện thoại vào “tổ ấm” nó đã tạo ra cho chiếc dế yêu của mình. Một tin nhắn nữa lại đến thật nhanh. Nó thở dài, kéo tai con thỏ hồng về phía bàn học, nhấc chiện điện thoại ra một cách hậm hực. Tin nhắn của một tên vô duyên
- À quên, anh học cùng trường cấp 3 với em
Cùng trường cũ à? Nó chép miệng: Ừ thì làm quen. Tin nhắn được gởi đi thật ngắn gọn
- Ok
Nó luôn như thế, quyết định tất cả mọi chuyện rất nhanh và gọn. Nó thẳng thắn trong tất cả mọi chuyện nhưng nhiều lúc nó cũng rất phức tạp. Đối với những tin nhắn kiểu làm quen như thế này, nó chẳng bao giờ hy vọng hay hứng thú gì. Nếu như mọi lần thì nó cũng chẳng thèm nói chuyện đâu. Chẳng qua hôm nay nó rất buồn và chán thôi.
- Em có một ước mơ rất đẹp, em rất lãng mạn
Nó bất ngờ với cái tin nhắn tiếp theo được gởi tên từ tên vô duyên. Sao hắn ta có thể biết ước mơ của nó và lại còn nói nó rất lãng mạn nữa
- Anh học Đông y à? Đừng bốc thuốc linh tinh nhé! Keke
- Anh không học Đông y, anh học Tây y mà. Nhưng em cũng có phải là bệnh nhân đâu nhỉ?
***********************
Cứ thế, anh và nó hẹn hò...rồi yêu nhau. Những tin nhắn với những lời yêu thương là nguồn động lực cho nó tự tin bước đi trong cuộc sống. Anh quan tâm đến từng li từng tí cho nó. Anh bảo muốn được nó làm phiền, được ở bên nó luôn luôn….
Nó thì lúc nào cũng ương bướng và vô cùng khó bảo, lại hay giận giỗi vô cớ nữa. Nhưng anh không bao giờ chấp nhặt với nó cả vì đối với anh, nó giống như một đứa trẻ đáng yêu và cần sự chăm sóc của anh. Với lại, từ trước đến giờ anh luôn đưa ra hai đặc ân mà theo anh là rất lớn lao và hệ trọng cho người anh yêu. Đó là: đặc ân được làm đẹp và làm nũng. Nhờ hai đặc ân vĩ đại đó mà nó tha hồ nũng nịu, tha hồ mè nheo anh như trẻ con. Điều đó làm nó thích thú lắm…
Người yêu nó làm bác sĩ. Nó vốn không thích bác sĩ lắm vì bác sĩ có cái kim tiêm vừa to, vừa sắc và tiêm rất đau. Với lại, nó còn ghét bác sĩ ở cái điểm là viết chữ xấu đến ma cũng phải chê, quỷ cũng phải hờn luôn. Mà trên đời này nó ghét nhất là cái kiểu chữ không ra chữ ấy.hic. Nhưng mà, bác sĩ thì hầu như ai cũng tốt bụng hết ý. Người yêu nó cũng vậy. Hôm nó đến bệnh viện chơi với anh nó còn thấy cả dòng chữ to đùng chạy ngay ở cầu thang máy: lương y như từ mẫu cơ mà. Cũng có lẽ vì người yêu nó tốt mà mấy cái ghét kia mới được bỏ qua để nó yêu anh
- Anh à, em đau bụng quá, sắp không chịu nổi nữa rồi.hichic
- Tối nay em ăn món gì? Đau như thế nào? Đau ở đâu?
- Em không biết, em chỉ thấy đau thôi. Em không ăn món gì lạ cả ý
- Vậy sao lại đau bụng được chứ. Bây giờ anh đang trực không thể qua chỗ em được
- Em biết ngay mà, suốt ngày anh trực thôi. Sao em lại đi yêu bác sĩ chứ. Nhỡ em đau quá mà chết thì cũng chẳng được gặp anh
- Thôi chịu khó nằm nghỉ đi, em không chết được đâu.hì. Anh biết làm sao em bị đau bụng rồi mà. Cái đau bụng này không chết được. Nếu mà chết thì mỗi tháng em chết một lần à?hehe
- Hừm... Đáng ghét! Cái gì cũng biết...
- Ha ha.. Vì anh là bác sĩ mà, em quên à? Nhưng anh thích em làm nũng như vậy
- Anh đúng là khùng...
- Nè... Hôm nay đau bụng và trong người khó chịu nên anh tha, lần sau mà còn nói thế là ăn phạt đấy.hừm
- Dạ, em biết rồi đại ka.hứ
Người yêu nó là bác sĩ
Làm bác sĩ hay thật! Người yêu nó cũng pro lắm. Đẹp trai nè, tốt bụng nè, cái gì cũng biết nè... Lại còn cho nó cái quyền được làm nũng mới hay chứ. Lúc nào có chuyện gì dù nhỏ tí tị tì ti nó cũng gọi anh. Để rồi, sau mỗi lần gọi nó được tha hồ chăm sóc. Anh – bác sĩ chăm sóc nó còn tốt hơn cả mẹ yêu quý của nó nữa ấy. Khi nó ốm, anh mang đến cho nó bao nhiêu là hoa quả nè, sữa nè nhưng cũng hành hạ nó đến đau khổ vì một tá thuốc đủ loại trắng đen đỏ vàng.hic. Nó sẽ chẳng chịu uống nếu anh không cậy từng viên thuốc ra khỏi vỉ và dùng ánh mắt hăm dọa để ép cả.
- Em không uống thuốc đâu. Đắng lắm
- Nếu không uống anh sẽ đưa em đi tiêm đấy. Mà anh bác sĩ bạn anh tiêm thì...ối ôi.. đau lắm, mà thậm chí còn sưng tấy cả tay lên nữa cơ
Anh vừa nói, vừa nhăn mặt, co người để hù dọa khiến nó chết khiếp
- Thôi thôi được rồi, em uống.hic
- Thế mới ngoan chứ.hì
Anh cứ chăm sóc nó như thế. Anh mang đến cho nó sự ấm áp đầy đủ nhất, tình yêu thương rộng lớn nhất. Và, như thế, nó yêu anh. Nó yêu anh hơn tất cả mọi thứ có ở trên đời này. Tình yêu đầu mãnh liệt và da diết của cô gái bướng bỉnh, dễ thương và chàng bác sĩ tốt bụng. Nhưng cuộc sống có nhiều chuyện mà ta không thể đoán trước được. Trong tình yêu lại càng có nhiều thử thách và nhiều điều phức tạp hơn nữa………..
********************************
- Hôm nay anh đưa em đi chơi nhé!
- Không, để đến mai đi. Mai mới là ngày sinh nhật của em mà
- Anh xin lỗi. Nhưng mai anh trực mất rồi
- Lại trực. Vậy anh xin đổi lịch cho người khác đi. Ngày sinh nhật, anh định để em một mình sao?
- Nhưng ngày mai ai cũng bận hết rồi. Anh đã nhờ mấy người trực hộ nhưng họ đều có lịch cả. Không đổi được
- Em không biết đâu. Không biết. Mặc kệ anh
- Thôi mà. Công việc của anh... Anh không thể bỏ trực được
- Thế nghĩa là anh bỏ em được chứ gì?
Nó tắt máy. Uất ức nằm vật xuống giương khóc nức nở. Anh gọi cho nó rất nhiều nhưng nó không nghe, cho điện thoại ngoài vùng phủ sóng luôn
Người yêu nó là bác sĩ... Lần đầu tiên trong đời nó ghét cay ghét đắng cái nghề bác sĩ của người yêu nó
Sinh nhật nó, anh không đến thật. Nó cứ tưởng anh sẽ đến. Chẳng nhẽ, ca trực quan trọng đến vậy sao? Quan trọng hơn cả nó. Nó thấy tổn thương ghê gớm. Nó ghét anh
***************************
- Mai là 14/2 rồi. Chúng mình đi xem phim rồi lên Mỹ Đình thả diều nhé!
- Mai anh lại trực mất rồi
- Cái gì? Em không nghe nhầm đấy chứ
- Ừ, mai anh lại phải trực. Một tuần anh phải trực 2 buổi mà
- Nhưng sao lại là ngay mai?
- Anh xin lỗi. Ngày kia anh sẽ đưa em đi xem phim. Nhé!
- Em không cần. Có phải anh đã có người khác rồi không?
Nó hạ giọng đến mức trầm nhất và hỏi anh một cách điềm tĩnh đến lạ. Với âm lượng vừa đủ, sắc điệu lạnh lùng và cái vẻ cay nghiệt mà nó đặt vào câu hỏi, nó tin chắc rằng anh sẽ rất khó chịu. Nó cố tình nói thế, cố tình gây sự với anh mặc dù nó biết chắc rằng sẽ không có chuyện đó
- Em! Sao lại nghĩ về anh như thế
- Em không nghĩ gì cả. Em muốn ở một mình, đừng gọi điện hay nhắn tin cho em!
Lần thứ 2, nó ghét cay ghét đắng cái nghề bác sĩ của người yêu nó.
Nó không thể chịu được nữa... Tất cả những ngày quan trọng, những ngày nó cần có anh nhất thì anh lại luôn bỏ rơi nó
Và, cho đến bây giờ, nó đã nhận ra một sự thật không thể chối cãi rằng: Người yêu nó không thể là bác sĩ. Hay nói đúng hơn, nó không thể yêu bác sĩ!
Bác sĩ!
Không phải là người yêu nó!
Nó kéo chăn chùm kín đầu. Nước mắt nhòe nhoẹt. Miệng vẫn không thôi lẩm bẩm “không thể là bác sĩ“
- Anh! Chúng mình chia tay nhau đi. Anh được tự do
Nó nhắm mắt send tin nhắn một cách vội vàng. Nó cũng không nghĩ rằng nó có thể nhắn một tin như thế. Trước đó vài phút nó đã vật vã với những quyết định trái chiều cứ ồ ạt kéo về. Cái này vừa đến, nó chưa kịp thực hiện thì cái kia lại dập tắt ngay đi mất. Như lúc nó ngồi bật dậy vừa rồi chẳng hạn. Nó chắc chắn rằng sẽ nhắn tin cho anh để tra hỏi anh đủ thứ nó đang hậm hực trong lòng. Nó sẽ hỏi anh tại sao anh lại đối xử với nó như thế? Tại sao trong những ngày quan trọng anh luôn cầm sự vui vẻ, niềm hạnh phúc của nó mà ném vào một cái xó xỉnh ủ dột, xấu xí? Tại sao anh luôn đặt công việc lên trên nó và tình yêu mong manh của nó… Nó muốn hỏi anh rất nhiều thứ ngày trước anh vẫn thường làm mà bây giờ lại quên mất, hay cũng có thể là cố tình quên mất … Nó sẽ giả vờ tức giận để anh phải chạy ngay đến cổng gọi nó đi đâu đó rồi xin lỗi…. Nhưng rồi…nó lại nhắn tin để chia tay anh…
Ném chiếc điện thoại cái bộp xuống giường, nó nằm vật xuống, nước mặt chảy đầm đìa. Nó không nghĩ được gì thêm nữa. Hình ảnh của anh ùa về che lấp hết tâm trí nó
**************************
9h đêm, chiếc điện thoại nhấp nháy báo hiệu một tin nhắn mới
- Anh làm quen với em được không?
- Không rảnh
Nó lẩm bẩm trong miệng rồi nhét chiếc điện thoại vào “tổ ấm” nó đã tạo ra cho chiếc dế yêu của mình. Một tin nhắn nữa lại đến thật nhanh. Nó thở dài, kéo tai con thỏ hồng về phía bàn học, nhấc chiện điện thoại ra một cách hậm hực. Tin nhắn của một tên vô duyên
- À quên, anh học cùng trường cấp 3 với em
Cùng trường cũ à? Nó chép miệng: Ừ thì làm quen. Tin nhắn được gởi đi thật ngắn gọn
- Ok
Nó luôn như thế, quyết định tất cả mọi chuyện rất nhanh và gọn. Nó thẳng thắn trong tất cả mọi chuyện nhưng nhiều lúc nó cũng rất phức tạp. Đối với những tin nhắn kiểu làm quen như thế này, nó chẳng bao giờ hy vọng hay hứng thú gì. Nếu như mọi lần thì nó cũng chẳng thèm nói chuyện đâu. Chẳng qua hôm nay nó rất buồn và chán thôi.
- Em có một ước mơ rất đẹp, em rất lãng mạn
Nó bất ngờ với cái tin nhắn tiếp theo được gởi tên từ tên vô duyên. Sao hắn ta có thể biết ước mơ của nó và lại còn nói nó rất lãng mạn nữa
- Anh học Đông y à? Đừng bốc thuốc linh tinh nhé! Keke
- Anh không học Đông y, anh học Tây y mà. Nhưng em cũng có phải là bệnh nhân đâu nhỉ?
***********************
Cứ thế, anh và nó hẹn hò...rồi yêu nhau. Những tin nhắn với những lời yêu thương là nguồn động lực cho nó tự tin bước đi trong cuộc sống. Anh quan tâm đến từng li từng tí cho nó. Anh bảo muốn được nó làm phiền, được ở bên nó luôn luôn….
Nó thì lúc nào cũng ương bướng và vô cùng khó bảo, lại hay giận giỗi vô cớ nữa. Nhưng anh không bao giờ chấp nhặt với nó cả vì đối với anh, nó giống như một đứa trẻ đáng yêu và cần sự chăm sóc của anh. Với lại, từ trước đến giờ anh luôn đưa ra hai đặc ân mà theo anh là rất lớn lao và hệ trọng cho người anh yêu. Đó là: đặc ân được làm đẹp và làm nũng. Nhờ hai đặc ân vĩ đại đó mà nó tha hồ nũng nịu, tha hồ mè nheo anh như trẻ con. Điều đó làm nó thích thú lắm…
Người yêu nó làm bác sĩ. Nó vốn không thích bác sĩ lắm vì bác sĩ có cái kim tiêm vừa to, vừa sắc và tiêm rất đau. Với lại, nó còn ghét bác sĩ ở cái điểm là viết chữ xấu đến ma cũng phải chê, quỷ cũng phải hờn luôn. Mà trên đời này nó ghét nhất là cái kiểu chữ không ra chữ ấy.hic. Nhưng mà, bác sĩ thì hầu như ai cũng tốt bụng hết ý. Người yêu nó cũng vậy. Hôm nó đến bệnh viện chơi với anh nó còn thấy cả dòng chữ to đùng chạy ngay ở cầu thang máy: lương y như từ mẫu cơ mà. Cũng có lẽ vì người yêu nó tốt mà mấy cái ghét kia mới được bỏ qua để nó yêu anh
- Anh à, em đau bụng quá, sắp không chịu nổi nữa rồi.hichic
- Tối nay em ăn món gì? Đau như thế nào? Đau ở đâu?
- Em không biết, em chỉ thấy đau thôi. Em không ăn món gì lạ cả ý
- Vậy sao lại đau bụng được chứ. Bây giờ anh đang trực không thể qua chỗ em được
- Em biết ngay mà, suốt ngày anh trực thôi. Sao em lại đi yêu bác sĩ chứ. Nhỡ em đau quá mà chết thì cũng chẳng được gặp anh
- Thôi chịu khó nằm nghỉ đi, em không chết được đâu.hì. Anh biết làm sao em bị đau bụng rồi mà. Cái đau bụng này không chết được. Nếu mà chết thì mỗi tháng em chết một lần à?hehe
- Hừm... Đáng ghét! Cái gì cũng biết...
- Ha ha.. Vì anh là bác sĩ mà, em quên à? Nhưng anh thích em làm nũng như vậy
- Anh đúng là khùng...
- Nè... Hôm nay đau bụng và trong người khó chịu nên anh tha, lần sau mà còn nói thế là ăn phạt đấy.hừm
- Dạ, em biết rồi đại ka.hứ
Người yêu nó là bác sĩ
Làm bác sĩ hay thật! Người yêu nó cũng pro lắm. Đẹp trai nè, tốt bụng nè, cái gì cũng biết nè... Lại còn cho nó cái quyền được làm nũng mới hay chứ. Lúc nào có chuyện gì dù nhỏ tí tị tì ti nó cũng gọi anh. Để rồi, sau mỗi lần gọi nó được tha hồ chăm sóc. Anh – bác sĩ chăm sóc nó còn tốt hơn cả mẹ yêu quý của nó nữa ấy. Khi nó ốm, anh mang đến cho nó bao nhiêu là hoa quả nè, sữa nè nhưng cũng hành hạ nó đến đau khổ vì một tá thuốc đủ loại trắng đen đỏ vàng.hic. Nó sẽ chẳng chịu uống nếu anh không cậy từng viên thuốc ra khỏi vỉ và dùng ánh mắt hăm dọa để ép cả.
- Em không uống thuốc đâu. Đắng lắm
- Nếu không uống anh sẽ đưa em đi tiêm đấy. Mà anh bác sĩ bạn anh tiêm thì...ối ôi.. đau lắm, mà thậm chí còn sưng tấy cả tay lên nữa cơ
Anh vừa nói, vừa nhăn mặt, co người để hù dọa khiến nó chết khiếp
- Thôi thôi được rồi, em uống.hic
- Thế mới ngoan chứ.hì
Anh cứ chăm sóc nó như thế. Anh mang đến cho nó sự ấm áp đầy đủ nhất, tình yêu thương rộng lớn nhất. Và, như thế, nó yêu anh. Nó yêu anh hơn tất cả mọi thứ có ở trên đời này. Tình yêu đầu mãnh liệt và da diết của cô gái bướng bỉnh, dễ thương và chàng bác sĩ tốt bụng. Nhưng cuộc sống có nhiều chuyện mà ta không thể đoán trước được. Trong tình yêu lại càng có nhiều thử thách và nhiều điều phức tạp hơn nữa………..
********************************
- Hôm nay anh đưa em đi chơi nhé!
- Không, để đến mai đi. Mai mới là ngày sinh nhật của em mà
- Anh xin lỗi. Nhưng mai anh trực mất rồi
- Lại trực. Vậy anh xin đổi lịch cho người khác đi. Ngày sinh nhật, anh định để em một mình sao?
- Nhưng ngày mai ai cũng bận hết rồi. Anh đã nhờ mấy người trực hộ nhưng họ đều có lịch cả. Không đổi được
- Em không biết đâu. Không biết. Mặc kệ anh
- Thôi mà. Công việc của anh... Anh không thể bỏ trực được
- Thế nghĩa là anh bỏ em được chứ gì?
Nó tắt máy. Uất ức nằm vật xuống giương khóc nức nở. Anh gọi cho nó rất nhiều nhưng nó không nghe, cho điện thoại ngoài vùng phủ sóng luôn
Người yêu nó là bác sĩ... Lần đầu tiên trong đời nó ghét cay ghét đắng cái nghề bác sĩ của người yêu nó
Sinh nhật nó, anh không đến thật. Nó cứ tưởng anh sẽ đến. Chẳng nhẽ, ca trực quan trọng đến vậy sao? Quan trọng hơn cả nó. Nó thấy tổn thương ghê gớm. Nó ghét anh
***************************
- Mai là 14/2 rồi. Chúng mình đi xem phim rồi lên Mỹ Đình thả diều nhé!
- Mai anh lại trực mất rồi
- Cái gì? Em không nghe nhầm đấy chứ
- Ừ, mai anh lại phải trực. Một tuần anh phải trực 2 buổi mà
- Nhưng sao lại là ngay mai?
- Anh xin lỗi. Ngày kia anh sẽ đưa em đi xem phim. Nhé!
- Em không cần. Có phải anh đã có người khác rồi không?
Nó hạ giọng đến mức trầm nhất và hỏi anh một cách điềm tĩnh đến lạ. Với âm lượng vừa đủ, sắc điệu lạnh lùng và cái vẻ cay nghiệt mà nó đặt vào câu hỏi, nó tin chắc rằng anh sẽ rất khó chịu. Nó cố tình nói thế, cố tình gây sự với anh mặc dù nó biết chắc rằng sẽ không có chuyện đó
- Em! Sao lại nghĩ về anh như thế
- Em không nghĩ gì cả. Em muốn ở một mình, đừng gọi điện hay nhắn tin cho em!
Lần thứ 2, nó ghét cay ghét đắng cái nghề bác sĩ của người yêu nó.
Nó không thể chịu được nữa... Tất cả những ngày quan trọng, những ngày nó cần có anh nhất thì anh lại luôn bỏ rơi nó
Và, cho đến bây giờ, nó đã nhận ra một sự thật không thể chối cãi rằng: Người yêu nó không thể là bác sĩ. Hay nói đúng hơn, nó không thể yêu bác sĩ!
Bác sĩ!
Không phải là người yêu nó!
Nó kéo chăn chùm kín đầu. Nước mắt nhòe nhoẹt. Miệng vẫn không thôi lẩm bẩm “không thể là bác sĩ“
traithanhnam_9x- Mem cấp 2
- Tham gia : 22/06/2011
Bài viết : 41
Re: Ai đã từng yêu bác sĩ?
bài này của 1 bạn nữ !!!mình tình cờ đọc đợc trên mạng!!!!
nếu bạn nữ nào yêu bác sĩ hãy thông cảm cho công việc của chàng bác sĩ nhé!!!
nếu bạn nữ nào yêu bác sĩ hãy thông cảm cho công việc của chàng bác sĩ nhé!!!
traithanhnam_9x- Mem cấp 2
- Tham gia : 22/06/2011
Bài viết : 41
Re: Ai đã từng yêu bác sĩ?
năm ngoái mình cũng thích bác sĩ lắm nhưng lại sợ thi trượt nên không dám thi.đến bây giờ vãn còn tiếc nuối.
dù có đọc bài của bạn thì minh vãn rất rất thích bác sĩ.
dù có đọc bài của bạn thì minh vãn rất rất thích bác sĩ.
minhthanhdo- Mem cấp 2
- Tham gia : 20/04/2012
Bài viết : 29
Re: Ai đã từng yêu bác sĩ?
bạn thích nghề bác sĩ thật không minhthanhdo?nếu thích sao bạn không thử 1 lần xem sao?bạn chưa thử sao biết mình sẽ ko đỗ đúng không?nhưng có điều bạn phải thực sự có tâm với nghề!!!chứ không phải vì cái gì hào nhoáng mà bạn thấy!!!nghề y là 1 nghề đặc biệt và nó cũng cần những con người đặc biệt!!!học y vất vả nhưng ra trường làm ngành y còn khó khăn vất vả hơn nhiều bạn ạ!!!
traithanhnam_9x- Mem cấp 2
- Tham gia : 22/06/2011
Bài viết : 41
Re: Ai đã từng yêu bác sĩ?
mình cũng biết là thế.bất cứ một điều gì cũng cần sự cố gắng cả.
con bạn hỏi tại sao mình không thử một lần,mình cung không biết trả lời như thế nào nữa.
mình sợ thất bại.mình thiếu từ tin và có lẽ mình đã quá an phận rồi.
nhưng mình cung thấy rằng học cái gì thì cũng như nhau cả nếu như mà không có sự cố gắng và đam mê.
con bạn hỏi tại sao mình không thử một lần,mình cung không biết trả lời như thế nào nữa.
mình sợ thất bại.mình thiếu từ tin và có lẽ mình đã quá an phận rồi.
nhưng mình cung thấy rằng học cái gì thì cũng như nhau cả nếu như mà không có sự cố gắng và đam mê.
minhthanhdo- Mem cấp 2
- Tham gia : 20/04/2012
Bài viết : 29
Re: Ai đã từng yêu bác sĩ?
đúng rồi đó minhthanhdo!!!
quan trọng là niềm đam mê và lương tâm của mình đối với công việc với mọi người xung quanh!!!
dù sao cũng chúc bạn đạt nhiều may mắn trên con đường bạn đã chọn!!!
quan trọng là niềm đam mê và lương tâm của mình đối với công việc với mọi người xung quanh!!!
dù sao cũng chúc bạn đạt nhiều may mắn trên con đường bạn đã chọn!!!
traithanhnam_9x- Mem cấp 2
- Tham gia : 22/06/2011
Bài viết : 41
Similar topics
» Tại sao nên iu khi từng thất bại.....
» chào cậu...ng mà tớ từng quen
» Lịch thi ĐH, CĐ 2012 cụ thể từng môn
» HÌNH TẠO ẢO GIÁC TUNG CHẢO
» Ngày hội “Sắc màu Duy Tân” năm 2022 trở lại Tưng bừng
» chào cậu...ng mà tớ từng quen
» Lịch thi ĐH, CĐ 2012 cụ thể từng môn
» HÌNH TẠO ẢO GIÁC TUNG CHẢO
» Ngày hội “Sắc màu Duy Tân” năm 2022 trở lại Tưng bừng
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết