kí ứ ùa vê!chuyện tình yêu...đọc là say!ok
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
kí ứ ùa vê!chuyện tình yêu...đọc là say!ok
Anh ơi! Bông hoa đẹp chưa kìa!
Đang chơi trong công viên, tôi bỗng nghe thấy một giọng nói ở đằng sau. Quay lại nhìn, tôi thấy một đôi trai gái đang ngồi trò chuyện. Những kỉ niệm ùa về trong tôi. Ngày trước, cũng chính tại nơi này, tôi và An đã cùng nhau trò chuyện, cùng hát, cùng vẽ tranh, cùn chụp ảnh, ... Thế mà bây giờ chỉ có một mình tôi.
An là một người bạn học cùng phổ thông với tôi. Tôi cũng không biết chúng tôi thân nhau từ bao giờ và thân nhau như thế nào nữa. Mỗi sáng, An đến sớm gọi tôi đi học, chiều lại đợi tôi cùng về. Dù trời mưa hay nắng, dù thời tiết nóng hay lạnh, chúng tôi vẫn đi cùng nhau. Mùa đông đến mang theo hơi lạnh của gió mùa. Tay tôi buốt cóng. Một buổi tối, đang trên đường đi học thêm về, An nói rằng từ ngày hôm sau An sẽ chở tôi đi học, ít nhất là đến hết mùa đông còn sau đó nếu tôi muốn thì cậu ấy tình nguyện làm "tài xế riêng" của tôi.
Thế là từ đó chúng tôi đi chung một xe. Khỏi phải nói tôi vui đến mức nào. Dù ngày nào cũng gặp nhau trên lớp, học thêm cùng một trung tâm, đi học với nhau nhưng tối nào trước khi đi ngủ chúng tôi cũng nói chuyện với nhau. Tất cả mọi chuyện trên trời, dưới biển đều trở thành đề tài để bàn bạc. Nhiều khi chỉ là những lời động viên nhau học tập hoặc lời chúc ngủ ngon. Tình bạn của tôi ngày càng bền chặt, ngày càng thân thiết.
Từ nhỏ, tôi chưa bao giờ trải qua chuyện gì đáng để buồn quá. Có thể nói cuộc sống của tôi cũng khá bình yên. Cho đến một ngày, người anh họ yêu quý của tôi ra đi mãi mãi trong một tai nạn xe máy. Không nói ra thì ai cũng biết tôi đau đớn tới mức nào. Đêm nào cũng khóc đến sưng cả mắt, tôi luôn đến lớp trong trạng thái mệt mỏi. Tôi ít nói, ít cười hơn, không nhí nhảnh, vui tính như trước. Tối hôm đó, đưa tôi về đến cổng nhà, An gọi tôi lại, nắm tay tôi, an ủi, động viên tôi cố gắng vượt qua. Cậu ấy nói cậu ấy luôn ở bên tôi, chăm sóc tôi, bảo vệ tôi, hứa sẽ không bao giờ để tôi phải buồn, phải cô đơn. Có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng không thể nào quên được cái nắm tay ấy, không thể quên được sự ấm áp của tình bạn. Cậu ấy đã giúp tôi cảm thấy an lòng hơn, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh và nghị lực để vượt qua những buồn đau, để bước tiếp trên con đường đời. Cũng chính từ lúc đó tôi nhận ra rằng trong trái tim tôi, An không chỉ là một người bạn, cậu ấy chiếm một vị trí quan trọng hơn thế nữa. Nhưng tôi vẫn chưa thực sự xác định được rõ đó là tình cảm gì, chỉ biết tôi quý và cần cậu ấy.
Vào ngày sinh nhật của tôi, An hỏi tôi có muốn có thêm người đến phụ giúp tổ chức bữa tiệc sinh nhật không. An còn nói sẽ tạo cho tôi một bất ngờ. Tất nhiên là tôi đồng ý rồi, có rất nhiều việc phải làm, rất nhiều thứ phaỉ chuẩn bị mà. Đúng giờ hẹn, An đến. Tôi bất ngờ khi cậu ấy không đến một mình mà đi cùng một bạn gái khác. An giới thiệu bạn gái đó là Linh - bạn gái của An. Tôi thực sự sững người, choáng váng. An đã có bạn gái ư? Sao từ trước tới giờ tôi chưa nghe nói bao giờ? ... Một loạt câu hỏi hiện ra trong đầu mà tôi không sao giải thích được. Trong bữa tiệc, tôi để ý thấy cử chỉ của hai người đó rất thân mật. Tôi vào nhà tắm, nhìn vào gương, tôi thấy một cô gái gương mặt buồn rười rượi, đôi mắt hoe hoe đỏ. Tôi đang buồn ư, đáng lẽ ra tôi phải thấy vui và mừng cho An chứ, cậu ấy là bạn thân của tôi cơ mà. Lẽ nào tôi đang ghen, lẽ nào tôi đã yêu. Không, dù thế nào thì tôi cũng phải vui lên. Đây là bữa tiệc sinh nhật của tôi, tôi không thể để mọi người biết được. Tôi bước ra, cố tỏ ra vui vẻ, cố giữ gương mặt hớn hở. Rồi bữa tiệc cũng kết thúc, mọi người ra về hết, chỉ còn lại tôi và An (cậu ấy ở lại để giúp tôi thu dọn). An hỏi tôi nghĩ thế nào về Linh. Tôi hỏi: "Đó chính là bất ngờ mà cậu muốn tặng cho tớ à?". Cậu ấy đã gật đầu. Tôi cố gắng cười, chúc mừng vì cậu ấy đã tìm được một cô bạn gái xinh đẹp, khéo léo, hát hay, học giỏi,...
Bề ngoài tỏ ra vui vẻ nhưng có ai biết rằng lòng tôi đang quặn thắt lại, trái tim đang đau nhói như bị ai bóp chặt vậy. Tối đó, ngồi một mình trong phòng, tôi đã khóc.
Những ngày sau, chúng tôi vẫn chơi với nhau, vẫn thân thiết nhưng sao tôi thấy cậu ấy đang càng ngày càng xa tôi. An vẫn luôn quan, chăm sóc tôi nhưng tôi thì không như thế nữa. Cậu ấy vẫn vô tư kể cho tôi nghe tất cả mọi chuyện, thậm chí tâm sự với tôi cả chuyện giữa cậu ấy và Linh, nhiều khi tham khảo ý kiến của tôi những khi hai người giận nhau hoặc là hỏi tôi nên mua quà gì tặng cô ấy. Cậu ấy vẫn thế nhưng tôi thì không còn là tôi ngày trước, tôi tìm cách tách dần khỏi An. Tôi biết trong lòng An, tôi chỉ là một người bạn. Tôi hiểu chứ, chính vì vậy tôi không muốn tiếp tục mơ mộng, tôi không muốn quá gần gũi cậu ấy. Tôi nghĩ rằng nếu mình không gặp, không nói chuyện nhiều thì dần dần tôi sẽ quên đi được tình cảm này.
- Chỗ này có ai ngồi chưa cháu?
Câu hỏi của bà cụ làm tôi chợt tỉnh. Mời bà cụ ngồi xuống bên cạnh. Tôi nhìn ra phía chân trời xa, một cánh chim lẻ loi đang bay bay về tổ. Tôi bỗng thấy nhẹ lòng hơn. Cánh chim đó làm tôi nhớ về những người thân của mình. Cuộc đời vẫn còn biết bao người yêu thương tôi. Hơn nữa An vẫn luôn ở bên tôi mà. Trái tim con trai có nhiều ngăn, trong ngăn tình yêu của An đã có Linh nhưng biết đâu trong ngăn tình bạn, tôi vẫn luỗn giữ vị trí số một. Tôi còn cả một tương lai rộng mở phía trước. Và rất có thể, sau này, khi tôi đã có một sự nghiệp ổn định, chàng hoàng tử thật sự của cuộc đời tôi sẽ xuất hiện. Tôi sẽ giữ mãi những kỉ niệm đẹp về An, sẽ giữ mãi tình bạn thiêng liêng này. Tôi đứng dậy, khẽ mỉm cười, khuôn mặt tươi tỉnh hơn, không còn dấu vết của những giọt nước mắt đã khô từ lâu. Và từ sâu thẳm trong tâm hồn, một trái tim tan vỡ đang dần dần lành lại.
Đang chơi trong công viên, tôi bỗng nghe thấy một giọng nói ở đằng sau. Quay lại nhìn, tôi thấy một đôi trai gái đang ngồi trò chuyện. Những kỉ niệm ùa về trong tôi. Ngày trước, cũng chính tại nơi này, tôi và An đã cùng nhau trò chuyện, cùng hát, cùng vẽ tranh, cùn chụp ảnh, ... Thế mà bây giờ chỉ có một mình tôi.
An là một người bạn học cùng phổ thông với tôi. Tôi cũng không biết chúng tôi thân nhau từ bao giờ và thân nhau như thế nào nữa. Mỗi sáng, An đến sớm gọi tôi đi học, chiều lại đợi tôi cùng về. Dù trời mưa hay nắng, dù thời tiết nóng hay lạnh, chúng tôi vẫn đi cùng nhau. Mùa đông đến mang theo hơi lạnh của gió mùa. Tay tôi buốt cóng. Một buổi tối, đang trên đường đi học thêm về, An nói rằng từ ngày hôm sau An sẽ chở tôi đi học, ít nhất là đến hết mùa đông còn sau đó nếu tôi muốn thì cậu ấy tình nguyện làm "tài xế riêng" của tôi.
Thế là từ đó chúng tôi đi chung một xe. Khỏi phải nói tôi vui đến mức nào. Dù ngày nào cũng gặp nhau trên lớp, học thêm cùng một trung tâm, đi học với nhau nhưng tối nào trước khi đi ngủ chúng tôi cũng nói chuyện với nhau. Tất cả mọi chuyện trên trời, dưới biển đều trở thành đề tài để bàn bạc. Nhiều khi chỉ là những lời động viên nhau học tập hoặc lời chúc ngủ ngon. Tình bạn của tôi ngày càng bền chặt, ngày càng thân thiết.
Từ nhỏ, tôi chưa bao giờ trải qua chuyện gì đáng để buồn quá. Có thể nói cuộc sống của tôi cũng khá bình yên. Cho đến một ngày, người anh họ yêu quý của tôi ra đi mãi mãi trong một tai nạn xe máy. Không nói ra thì ai cũng biết tôi đau đớn tới mức nào. Đêm nào cũng khóc đến sưng cả mắt, tôi luôn đến lớp trong trạng thái mệt mỏi. Tôi ít nói, ít cười hơn, không nhí nhảnh, vui tính như trước. Tối hôm đó, đưa tôi về đến cổng nhà, An gọi tôi lại, nắm tay tôi, an ủi, động viên tôi cố gắng vượt qua. Cậu ấy nói cậu ấy luôn ở bên tôi, chăm sóc tôi, bảo vệ tôi, hứa sẽ không bao giờ để tôi phải buồn, phải cô đơn. Có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng không thể nào quên được cái nắm tay ấy, không thể quên được sự ấm áp của tình bạn. Cậu ấy đã giúp tôi cảm thấy an lòng hơn, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh và nghị lực để vượt qua những buồn đau, để bước tiếp trên con đường đời. Cũng chính từ lúc đó tôi nhận ra rằng trong trái tim tôi, An không chỉ là một người bạn, cậu ấy chiếm một vị trí quan trọng hơn thế nữa. Nhưng tôi vẫn chưa thực sự xác định được rõ đó là tình cảm gì, chỉ biết tôi quý và cần cậu ấy.
Vào ngày sinh nhật của tôi, An hỏi tôi có muốn có thêm người đến phụ giúp tổ chức bữa tiệc sinh nhật không. An còn nói sẽ tạo cho tôi một bất ngờ. Tất nhiên là tôi đồng ý rồi, có rất nhiều việc phải làm, rất nhiều thứ phaỉ chuẩn bị mà. Đúng giờ hẹn, An đến. Tôi bất ngờ khi cậu ấy không đến một mình mà đi cùng một bạn gái khác. An giới thiệu bạn gái đó là Linh - bạn gái của An. Tôi thực sự sững người, choáng váng. An đã có bạn gái ư? Sao từ trước tới giờ tôi chưa nghe nói bao giờ? ... Một loạt câu hỏi hiện ra trong đầu mà tôi không sao giải thích được. Trong bữa tiệc, tôi để ý thấy cử chỉ của hai người đó rất thân mật. Tôi vào nhà tắm, nhìn vào gương, tôi thấy một cô gái gương mặt buồn rười rượi, đôi mắt hoe hoe đỏ. Tôi đang buồn ư, đáng lẽ ra tôi phải thấy vui và mừng cho An chứ, cậu ấy là bạn thân của tôi cơ mà. Lẽ nào tôi đang ghen, lẽ nào tôi đã yêu. Không, dù thế nào thì tôi cũng phải vui lên. Đây là bữa tiệc sinh nhật của tôi, tôi không thể để mọi người biết được. Tôi bước ra, cố tỏ ra vui vẻ, cố giữ gương mặt hớn hở. Rồi bữa tiệc cũng kết thúc, mọi người ra về hết, chỉ còn lại tôi và An (cậu ấy ở lại để giúp tôi thu dọn). An hỏi tôi nghĩ thế nào về Linh. Tôi hỏi: "Đó chính là bất ngờ mà cậu muốn tặng cho tớ à?". Cậu ấy đã gật đầu. Tôi cố gắng cười, chúc mừng vì cậu ấy đã tìm được một cô bạn gái xinh đẹp, khéo léo, hát hay, học giỏi,...
Bề ngoài tỏ ra vui vẻ nhưng có ai biết rằng lòng tôi đang quặn thắt lại, trái tim đang đau nhói như bị ai bóp chặt vậy. Tối đó, ngồi một mình trong phòng, tôi đã khóc.
Những ngày sau, chúng tôi vẫn chơi với nhau, vẫn thân thiết nhưng sao tôi thấy cậu ấy đang càng ngày càng xa tôi. An vẫn luôn quan, chăm sóc tôi nhưng tôi thì không như thế nữa. Cậu ấy vẫn vô tư kể cho tôi nghe tất cả mọi chuyện, thậm chí tâm sự với tôi cả chuyện giữa cậu ấy và Linh, nhiều khi tham khảo ý kiến của tôi những khi hai người giận nhau hoặc là hỏi tôi nên mua quà gì tặng cô ấy. Cậu ấy vẫn thế nhưng tôi thì không còn là tôi ngày trước, tôi tìm cách tách dần khỏi An. Tôi biết trong lòng An, tôi chỉ là một người bạn. Tôi hiểu chứ, chính vì vậy tôi không muốn tiếp tục mơ mộng, tôi không muốn quá gần gũi cậu ấy. Tôi nghĩ rằng nếu mình không gặp, không nói chuyện nhiều thì dần dần tôi sẽ quên đi được tình cảm này.
- Chỗ này có ai ngồi chưa cháu?
Câu hỏi của bà cụ làm tôi chợt tỉnh. Mời bà cụ ngồi xuống bên cạnh. Tôi nhìn ra phía chân trời xa, một cánh chim lẻ loi đang bay bay về tổ. Tôi bỗng thấy nhẹ lòng hơn. Cánh chim đó làm tôi nhớ về những người thân của mình. Cuộc đời vẫn còn biết bao người yêu thương tôi. Hơn nữa An vẫn luôn ở bên tôi mà. Trái tim con trai có nhiều ngăn, trong ngăn tình yêu của An đã có Linh nhưng biết đâu trong ngăn tình bạn, tôi vẫn luỗn giữ vị trí số một. Tôi còn cả một tương lai rộng mở phía trước. Và rất có thể, sau này, khi tôi đã có một sự nghiệp ổn định, chàng hoàng tử thật sự của cuộc đời tôi sẽ xuất hiện. Tôi sẽ giữ mãi những kỉ niệm đẹp về An, sẽ giữ mãi tình bạn thiêng liêng này. Tôi đứng dậy, khẽ mỉm cười, khuôn mặt tươi tỉnh hơn, không còn dấu vết của những giọt nước mắt đã khô từ lâu. Và từ sâu thẳm trong tâm hồn, một trái tim tan vỡ đang dần dần lành lại.
Được sửa bởi maihoanghaind ngày 18/01/10, 09:04 pm; sửa lần 1.
Khách vi- Khách viếng thăm
Re: kí ứ ùa vê!chuyện tình yêu...đọc là say!ok
Bạn Hải ơi, viết khó dịch wa! mình đang bị cận nữa đấy^^!huhu
ngocmai_c8- Mem cấp 1
- Tham gia : 17/01/2010
Bài viết : 17
Re: kí ứ ùa vê!chuyện tình yêu...đọc là say!ok
thi đôi khi cũng phải khó đọc nó mới nhớ kĩ chứ....hiiiiiiiiiiiiiii! :lol: [i]
Khách vi- Khách viếng thăm
Re: kí ứ ùa vê!chuyện tình yêu...đọc là say!ok
con trai đôi khi rất dễ làm cho con gái hiểu nhầm tình cảm mà con trai dành cho con gái.
Re: kí ứ ùa vê!chuyện tình yêu...đọc là say!ok
Tốt nhất là đừng giới thiệu người y với bạn gái thân. Nói 2 ng đó có thân thiết thực được thì là nói dối. Có ai muốn bị chia sẻ tình cảm đâu
Khách vi- Khách viếng thăm
Re: kí ứ ùa vê!chuyện tình yêu...đọc là say!ok
Mắt cận + ngủ gật nên ko hiểu gì hết. Sr bạn Hải nha.
Khách vi- Khách viếng thăm
Similar topics
» Tâm sự tình yêu!
» Đọc xong mê liền!hiiiiiiiiiiiiiiiiii
» Tình yêu ơi sao khó quá
» Mem hội độc thân zô đây bàn luận
» Hội Thất Tình tuyển mem
» Đọc xong mê liền!hiiiiiiiiiiiiiiiiii
» Tình yêu ơi sao khó quá
» Mem hội độc thân zô đây bàn luận
» Hội Thất Tình tuyển mem
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết