Hải Hậu A
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tôi đã thành đạt mà không cần qua ĐH!

Go down

Tôi đã thành đạt mà không cần qua ĐH! Empty Tôi đã thành đạt mà không cần qua ĐH!

Bài gửi by Admin 30/03/10, 01:56 am

Diễn đàn “Đại học có phải là con đường duy nhất?”

Tôi đã thành đạt mà không cần qua ĐH! 40099243-91181sm
Bố mẹ tôi đều là giảng viên ĐH, họ tốt nghiệp ở những trường danh tiếng
ở nước ngoài về. Chính vì thế ngay từ thời còn học phổ thông tôi đã
chịu áp lực rất lớn trong chuyện học hành, hầu như tất cả thành viên
trong gia đình và dòng họ đều đinh ninh rằng tôi chắc chắn phải vào
được ĐH, rồi sẽ học cao hơn như bố mẹ.

Nhưng hơn ai hết tôi hiểu rõ khả năng của mình, học
lực của tôi chỉ dừng ở mức khá, chỉ đủ vượt qua kì thi tốt nghiệp chứ
không thể đảm bảo cho tôi có một chỗ trên giảng đường ĐH. Ngày biết tin
tôi thi rớt, mọi người ai cũng thấy “sốc” và thất vọng. Hằng ngày tôi
phải đối diện với những ánh mắt ái ngại, bản thân tôi cũng cảm thấy mặc
cảm. Nhưng không vì thế mà lấy làm xấu hổ, bi lụy.

Tôi tự nhủ không ai khác mà chính tôi đang nắm giữ
tương lai của mình và cơ hội vẫn còn rất nhiều. Tôi đăng kí vào học một
trường cao đẳng với chuyên ngành mình yêu thích trong sự phản đối của
gia đình vì muốn tôi tiếp tục luyện thi. Tôi đã kiên quyết không đồng ý
và cho rằng sẽ không để phí thời gian vì một việc vượt quá khả năng.

Vừa học, vừa làm để tích lũy kinh nghiệm thực tế, tôi
cũng tốt nghiệp, dù hơi khó khăn nhưng cuối cùng tôi tìm được cho mình
một chỗ làm vừa ý. Để bổ sung thêm kiến thức, ngoài giờ làm tôi còn
tham gia các lớp học ngoại ngữ, vi tính ban đêm. Về nhà khi rảnh rỗi
thì chịu khó đọc thêm sách vở. Sự tích cực ấy đã giúp tôi luôn tự tin
trong quá trình làm việc và giải quyết những vấn đề nảy sinh một cách
thuận lợi.

Tôi mất hai năm để thăng tiến lên vị trí trưởng phòng
tại một công ty khá lớn, chịu trách nhiệm quản lí vài chục nhân viên
trình độ ĐH. Tôi chưa bao giờ cảm thấy thua thiệt hay khó chịu vì bằng
cấp của bản thân không bằng những người dưới quyền vì tôi quan niệm
rằng điều quan trọng là mình làm được việc gì, hiệu quả ra sao. Tôi
dùng kết quả đạt được làm thước đo cho trình độ thật sự của bản thân và
nhân viên.

Hiện nay với tư cách là phó giám đốc, tôi vẫn thường
nói với nhân viên của mình rằng bằng cấp không phải là thứ quan trọng
để đánh giá mà chính là tinh thần, thái độ làm việc hết sức mình, nỗ
lực và học hỏi liên tục, luôn cầu tiến mới là những yếu tố quyết định.
Mà những điều này chỉ có được khi các bạn nhận thức được đúng khả năng
của mình, xác định và phấn đấu kiên định với mục tiêu đã chọn. Nếu có
quyết tâm thì sẽ làm được những điều mình muốn.

Tôi xin chia sẻ thực tế đã kinh qua của đời mình với
một thông điệp giản đơn “chúng ta hoàn toàn có thể thành công mà không
cần qua ĐH” và hãy biết tận dụng cơ hội để thành đạt.

NGUYỄN KHOA

ĐH không phải là con đường duy nhất và tốt nhất!

Bắt đầu bước vào lớp 10, hầu hết các học sinh đều
tranh thủ lựa chọn con đường vào ĐH cho mình, tranh thủ tìm đến các lò
luyện thi, những thầy cô có kinh nghiệm. Đi đâu cũng nghe câu hỏi:
“Định thi trường nào?”, “Học khối nào?”… Ai mà không hoặc chưa có ý
định thi vào trường nào đều được đánh giá như một người không biết lo
cho tương lai.

Nhưng rồi cánh cửa ĐH chẳng phải mở cho tất cả mọi người
. Nhưng không phải ai lọt vào ĐH rồi cũng cho đó là một diễm phúc, bởi
thế cho nên không mấy người ngạc nhiên khi một tờ báo đưa ra số liệu
gần 50% SV các trường ĐH cho rằng mình chọn nhầm nghề. Bấy nhiêu đó
cũng đủ thấy xã hội chúng ta coi trọng việc thi vào ĐH như thế nào dù
rằng ai cũng biết chúng ta đang “thừa thầy, thiếu thợ”, và hàng loạt cử
nhân có 2,3 bằng ĐH vẫn thất nghiệp như thường.

Nhưng thực chất, theo tôi và nhiều bạn cùng lớp, những
người 3 năm trời ngồi ở giảng đường thì tấm bằng ĐH thật ra cũng chỉ là
một trong những cái vé mở cánh cửa tương lai mà thôi. Một người bạn của
tôi do sức học yếu nên không thi ĐH, bạn chuyển sang học trang điểm và
chăm sóc sắc đẹp. Và bây giờ, trong khi tôi còn phải ngửa tay xin tiền
ba mẹ thì bạn đã đủ sức mở một lớp dạy trang điểm tại nhà và chuẩn bị
cho ra đời một cửa tiệm.

Tại một trường ĐH có tên tuổi, có một lớp học dành
riêng cho những bạn không đậu ĐH nhưng có điểm khá, học theo chương
trình của một tổ chức nước ngoài. Rốt cuộc 100% SV tốt nghiệp lớp học
này lại được tuyển dụng ngay trong khi tỷ lệ này ở nhiều trường ĐH
chính quy vẫn còn rất thấp.

Và ở nhiều trường trung học dạy nghề, số học viên tốt
nghiệp ra trường được tuyển dụng ngay lên đến 70-80%. Ngay đến trong
tổng số hơn 14.000 hội viên của Hội nhà báo Việt Nam cũng chỉ có 75%
người là có bằng cử nhân. Hiện nay, nhiều bạn khi không đậu ĐH đã chọn
con đường du học tại chỗ. Sau 2 năm học các bạn có trình độ ngoại ngữ
tương đương 500 điểm TOEFL, vi tính văn phòng và bằng chuyên môn khá
vững. Bấy nhiêu đó dư sức cho các bạn một tấm vé vào làm việc tại nhiều
công ty.

Thực chất ra đường chúng ta vẫn bắt gặp không ít các
bảng tuyển dụng yêu cầu phải đạt trình độ ĐH… nhưng cũng không ít nhà
tuyển dụng cần người có năng lực thật sự. Theo một nhân viên phụ trách
nhân sự ở một công ty nước ngoài có văn phòng tại Việt Nam, nhiều bạn
SV tốt nghiệp ĐH loại giỏi được nhận ngay vào làm việc, nhưng ít lâu
sau phải ra đi vì không đáp ứng được yêu cầu về ngoại ngữ và khả năng
làm việc thực tế.

Chúng ta vẫn còn quá xem trọng những quan niệm cũ kỹ,
“tâm lý đám đông”, sợ những cái nhìn dị nghị, tò mò khi không đi theo
một khuôn mẫu chung của xã hội. Làm như thế, chúng ta không những phí
cả thời gian, tiền bạc và đánh mất đi cơ hội khẳng định bản thân.

TRẦN THỊ THÚY VÂN

Tự đặt một mục tiêu cho chính mình

Tôi là con út trong gia đình. Tôi có 2 người anh, họ
đều học giỏi. Vì vậy tôi phải luôn sống dưới cái bóng của anh mình. Tôi
đã từng thi rớt ĐH. Tôi đã phải sống trong địa ngục trong 1 năm trời.
Năm sau, tôi thi lại và lại rớt ĐH. Tôi chỉ đậu được vào một trường cao
đẳng. Khi báo tin tôi đậu cao đẳng, tôi chỉ nhận được nhận một nụ cười
khinh miệt của mẹ tôi kèm câu: "Chỉ có cao đẳng thôi sao?". Tôi đã thực
sự sốc.

Nhưng tôi đã không vì vậy mà gục ngã. Tôi đã chứng
minh cho mọi người thấy rằng tôi vẫn có thể thành công miễn sao tôi tin
vào bản thân mình. Sự thực đã chứng minh được điều đó. 2 năm liền tôi
là thủ khoa ngành Kinh tế đối ngoại, trước khi chuyển sang học trường
ĐH nước ngoài. Trong một lần nói chuyện giữa lớp, tôi và bạn gái đã tự
tin nói rằng mức lương mà chúng tôi muốn khi tốt nghiệp là ít nhất 3
triệu, trong khi bạn tôi chỉ dám mơ tới 2 triệu.

Và tôi đã làm được điều mình nói. Trong lần đi thực
tập đầu tiên tại công ty TNT, tôi được đánh giá cao hơn rất nhiều so
với một SV trường ĐH Ngoại thương. Tôi đã được offer một công việc với
lương thử việc là 180 USD và lương chính thức là 250 USD (một mức lương
mà SV ĐH chưa chắc đã có được). Sau đó, tôi chuyển sang một trường ĐH
quốc tế với tấm bằng IELTS 6.5 (mẹ tôi đã hỏi tôi đó có phải là bằng
thật không). Trong khi học tại đây, tôi đã tìm được một công việc tại
một khách sạn có tiếng với những doanh nghiệp Nhật với mức lương 3,5
triệu/tháng. Hiện nay, tôi đang dự định sẽ sang Úc học tiếp Master
Accounting.

Mục tiêu của tôi là sẽ tìm được một công việc với mức
lương 1.000 USD/tháng như một người thầy mà tôi luôn ngưỡng mộ. Tôi kể
ra những điều trên không phải để khoe mẽ, mà muốn cho các bạn thấy một
điều: cho dù bạn thất bại 1,2 lần hoặc nhiều hơn nữa cũng không sao.
Chỉ cần bạn biết đứng dậy. Chỉ cần bạn tin tưởng bản thân, tin rằng
mình có thể làm được những điều người khác không làm được (hãy quên
những điều dị nghị của những người chung quanh. Tự đặt một mục tiêu cho
chính mình. Bạn sẽ thành công!!!

Shogunvn
Admin
Admin
Founder
Founder

Tham gia : 17/08/2009
Bài viết : 763


https://haihaua.forummotion.com/

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết